Nguyễn Văn Thái

Một Đời Duyên Phận



(Sầu đong càng lắc càng đầy
Ba thu dồn lại một ngày dài ghê.
Truyện Kiều - Nguyễn Du)
 
SẦU em gieo buổi xuân thì
ĐONG đầy duyên nợ. Tình si lạc tình
CÀNG mơ càng thấy điêu linh
LẮC lư số phận qua ghềnh nông sâu
 
CÀNG so càng tiếc tình đầu
ĐẦY vơi nhung nhớ, thầm đau buốt lòng
BA đào xô đẩy thủy chung*
THU qua đông tới mịt mùng mênh mang
 
DỒN gom khoanh gọn bẽ bàng
LẠI gan** - cầu Phật, xênh xang với đời
MỘT mai nở đóa duyên hài
NGÀY xuân nồng thắm trang đài tỏa hương
 
DÀI năm vướng rợ nhiễu nhương
GHÊ người bạc bẽo, tình thương hao gầy
SẦU ĐONG CÀNG LẮC CÀNG ĐẦY
BA THU DỒN LẠI MỘT NGÀY DÀI GHÊ.
 
19-2-2021
Nguyễn Văn Thái
(*) Đầu, cuối
(**) Hả giận

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 2 tháng 4 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Một Đời Duyên Phận"